Bộ phim tài liệu “Bí quyết vô địch Champions League” đã hé lộ những dấu mốc quan trọng trong cuộc đời và sự nghiệp của Jose Mourinho – một trong những huấn luyện viên vĩ đại nhất lịch sử bóng đá thế giới. Cùng tin thethao247h.com khám phá chi tiết trong bài viết sau.
Mùa hè 2008, tại Camp Nou, ban lãnh đạo Barcelona đứng trước lựa chọn khó khăn giữa hai ứng viên cho chiếc ghế HLV trưởng: Jose Mourinho và Pep Guardiola. Cả hai đều có gốc gác từ chính đội bóng này – Mourinho từng là trợ lý dưới thời Bobby Robson và Louis van Gaal, còn Guardiola khi ấy là đội trưởng CLB. Dù Mourinho đã gặt hái nhiều vinh quang, bao gồm chức vô địch Champions League và Ngoại hạng Anh, còn Guardiola chỉ vừa bắt đầu sự nghiệp cầm quân với đội dự bị Barca, thì cuối cùng ban lãnh đạo vẫn đặt niềm tin vào Guardiola. Sự lựa chọn ấy không chỉ thay đổi lịch sử Barcelona mà còn thay đổi cả Mourinho.
Bị từ chối, Mourinho từ bỏ phần nào những lý tưởng bóng đá đẹp, chuyển mình sang chủ nghĩa thực dụng tuyệt đối – nơi chiến thắng quan trọng hơn bất cứ yếu tố thẩm mỹ nào. Nhà báo Jonathan Wilson từng nhận định: “Đó là khoảnh khắc Mourinho trở thành Chúa tể bóng tối của bóng đá”.

Đỉnh cao của triết lý ấy đến vào mùa giải 2009-2010, khi Mourinho dẫn dắt Inter Milan. Ở bán kết Champions League, Inter đã thắng Barcelona 3-1 trên sân nhà và tới Camp Nou với mục tiêu bảo vệ lợi thế mong manh ấy. Dù Thiago Motta nhận thẻ đỏ từ phút 28, Inter vẫn kiên cường chống đỡ và chỉ thua 0-1, qua đó giành quyền vào chung kết. Mourinho sau này thừa nhận: “Đó là thất bại đẹp nhất trong sự nghiệp của tôi. Chúng tôi phòng ngự bằng cả trái tim và lòng tự hào”.

Tại trận chung kết, Inter đánh bại Bayern Munich 2-0, hoàn tất cú ăn ba vĩ đại. Mourinho đã giành chức vô địch Champions League thứ hai sau lần đầu cùng Porto năm 2004. Cả hai lần đăng quang đều nhấn mạnh khả năng xây dựng một tập thể gắn kết, giàu ý chí chiến đấu của ông. Cựu tiền đạo Porto, Benni McCarthy, từng kể: “Mourinho là người duy nhất hiểu rõ từng cầu thủ – cả hoàn cảnh gia đình lẫn tâm lý. Ông ấy không chỉ dẫn dắt, mà còn thấu hiểu và đồng hành cùng chúng tôi”.
Thành công ở Porto và Inter không đơn thuần là chiến thuật siêu việt, mà còn là bài học về nghệ thuật quản lý con người. Javier Zanetti – đội trưởng Inter năm 2010 – khẳng định: “Mourinho tạo nên một gia đình. Chúng tôi sẵn sàng làm tất cả vì ông ấy, không chỉ vì ông ấy là HLV mà vì ông ấy là người thân trong gia đình chúng tôi”.

Sau mỗi lần giành cúp, Mourinho đều chọn cách ra đi khi đang ở đỉnh cao, tới Chelsea năm 2004 và Real Madrid năm 2010. Quyết định lạnh lùng ấy xuất phát từ triết lý: phải bước tiếp trước khi cảm xúc níu chân. Dẫu vậy, những giọt nước mắt khi ôm Materazzi sau chung kết 2010 cho thấy Mourinho cũng là con người đầy tình cảm.

15 năm sau, Mourinho dù không còn giữ được hào quang đỉnh cao như trước, vẫn tự hào về những kỳ tích ở Porto và Inter – những chiến công chưa từng bị tái lập. “Không phải vì tôi ở Fenerbahce hay từng vô địch Ngoại hạng Anh, mà là vì tôi đã hai lần vô địch Champions League với những đội bóng như Porto và Inter. Đó mới là di sản thực sự của tôi”, ông khẳng định.
Ngày hôm nay, Mourinho có thể đã “dịu dàng” hơn, nhưng cái tôi, lòng tự trọng và sự kiêu hãnh về sự nghiệp vĩ đại của mình vẫn chưa bao giờ phai nhạt.